Thơ và Nhạc Trung Hoa trong phim (Phần 7)

8. Hán Cung Phi Yến
Nhân đọc ‘Ô Thê Khúc’ (viết về Tây Thi) mà liên tưởng đến câu chuyện chị em Phi Yến – Hợp Đức năm xưa nhờ sắc đẹp và tài ca múa mà khuynh đảo triều chính, hại chết Lưu Ngao Hán đế, làm ra bao chuyện nghịch đạo nơi cung Chiêu Dương, luôn tiện viết vài dòng.


Triệu Phi Yến
xuất thân bần hàn, nhờ xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành mà được tiến cung. Nhân gian khen bà có vẻ đẹp thon thả không kém gì Đường triều Dương Quý Phi. Bà có người em gái Triệu Hợp Đức tài sắc đều mặn mà hơn. 2 người được Hán Thành Đế Lưu Ngao hết mực sủng ái, sống nhung lụa mà sinh ra hiểm ác, hãm hại Hoàng hậu và các phi tần.

Phi Yến sau này được đăng cơ Hoàng hậu, nhưng bà và em bà đều không thể có con. Tạo hóa công bằng, bao năm làm điều ác lại hoang dâm vô độ, chị em họ Triệu cuối cùng cũng đành ngậm ngùi, Hợp Đức quyên sinh vì sợ tội, Phi Yến sống vật vờ như cái bóng suốt 6 năm sau đó …
Bộ phim “Triệu Phi Yến trong cung nhà Hán” (hay Hán Cung Phi Yến) phát sóng đã lâu trên truyền hình, trong phim có sự tham gia của Triệu Minh Minh (vai Phi Yến), Trương Thiết Lâm (vai Hán Thành Đế), Lí Kiến Quần (vai Ban Tiệp Dư) chính là chỉ giai đoạn này. Phim có bài thơ nhạc mở đầu và kết thúc đều ấn tượng.

Bài mở đầu phim là khúc ca sâu lắng “Giang sơn và người đẹp”:
Download Link

Giang sơn và người đẹp
Bên nào nặng hơn đây
Một chữ tình nồng thắm
Khiến lòng ta mê say
Trong vòng tay người đẹp
Ta đắm đuối đêm ngày Giang sơn và người đẹp
Bên nào nặng hơn đây
Trong vòng tay người đẹp
Ta đắm đuối đêm ngày
Giang sơn và người đẹp
Bên nào nặng hơn đây
Một chữ tình nồng thắm
Khiến lòng ta mê say
Duyên là do trời định
Khó gặp được tri âm
Thành bại cũng thế cả
Vẫn sẽ là anh hùng
.

Và bài cuối phim, nhẹ nhàng hơn, ý nghĩa hơn (như hầu hết các phim Trung Quốc luôn kết thúc)
Download Link

Cảnh nghèo hèn xưa nay không còn nữa
Được sang giàu thì sẽ mất tự do
Tình nghĩa xưa sẽ chẳng còn như cũ
Có tiền tài nên mất nụ cười duyên
Chẳng tự do nên không thấy dịu hiền
Ai biết được lòng ai đang tranh chấp
Bao điệu múa là bấy nhiêu tâm huyết
Suốt cuộc đời bao cay đắng xót xa
Cuộc sống phồn hoa không dừng lại
Thêm tâm tư nên cũng chẳng mong cầu
Ko chờ đợi điều trước kia mong mỏi
Chẳng thể làm gì nên cũng chẳng biện minh
Thân gầy yếu mong gì bên nhau mãi
Nào ai hiểu thấu được lòng ta
Bao câu chuyện là bấy nhiêu tâm huyết
Suốt cuộc đời bao ân oán đau thương.

Trong khúc Vĩ thanh của câu chuyện Hán Cung Phi Yến có chép kết cục của chị em họ Triệu, sau khi em mình tự vẫn, Phi Yến không còn tha thiết gì nữa, bà cáo bệnh sống trong cung: … Một năm… hai năm… ba năm… bốn năm… năm năm… sáu năm… Nàng Triệu Phi Yến xinh đẹp xưa kia đã trở thành một bông hoa khô héo. Tuy bà vẫn sống, nhưng hoàn toàn là một bóng ma. Trong thời gian sáu năm ấy, dung nhan của bà hoàn toàn biến đổi. Vóc người bà gầy nhỏ đi nhiều. áo xiêm xưa kia, bây giờ rộng thùng thình như khoác lên một người đàn bà gầy gò nhỏ bé. bà đã quá suy nhược, đi đâu cũng phài có người dìu đỡ.
Ðó là một buổi trưa mùa hạ, bà mặc bộ áo quần hẹp, tay chống gậy do Vương Thịnh dìu đi vào vườn hoa sau điện Chiêu Dương. Mùa hạ tiếng ve kêu ran trong các vòm cây … Cửa đường thông thạo vào vườn hoa sau điện Chiêu Dương mở rộng, cây cỏ sum sê tươi tốt. Phi Yến như bị sức sống của cỏ cây vẫy gọi, bước chân đi ra. Ðã sáu năm, bà không một lần bước vào phạm vi của điện Chiêu Dương. Hôm nay là một ngoại lệ. Vương Thịnh kinh ngạc nhưng không dám ngăn lại.
Bà chầm chậm chân bước, hít thở hương thơm của cỏ cây, thỉnh thoảng bà dừng lại, lắng nghe tiếng ve kêu như thể bà đang vui thú trong lòng. Dần dần, bà đi đến bờ một dòng nước quanh co, rồi Tây Cung. Khi bước đến bên cầu, bỗng dưng bà như giật mình bừng tỉnh, trông thấy các buồng ở Tây Cung, hoàng hốt gọi lên:
- Vương Thịnh. Ðây là Tây cung ư? Chiêu Nghi chết rồi! Ðã sáu năm rồi!
Vương Thịnh kinh hoàng. Sáu năm qua, đây lần đầu tiên, bà nhắc đến tên em gái. Hắn càng ngạc nhiên hơn, là bà nhớ thời gian rất chính xác …

Cũng trong lần đi dạo cuối cùng đó, Phi Yến gặp Tân đô hầu Vương Mãng, bà cũng bừng tỉnh mà nhận ra giang sơn họ Lưu sắp mất rồi. Quả bà đã không sai, nhà Tây Hán đã đến hồi tận mạng, Vương Mãng sau này thoán nghịch, cướp ngôi Hán Bình Đế, kết thúc nhà tiền Hán, lập ra nhà Tân.
Luôn tiện giới thiệu với bạn đọc vài dòng thơ trong phim nữa:

Sông nước nghìn thu trăng cũng nghìn thu
Mà tình lại qua đi nhanh thế
Sông nước nghìn thu trăng cũng nghìn thu
Mà mộng lại trôi đi nhanh thế
Chỉ vì có vầng trăng nghìn thu đó
Mà tim ta thổn thức đêm ngày
Chỉ vì có vầng trăng nghìn thu đó
Mà trên đời có sinh tử biệt ly
Mộng qua đi tình cũng trôi nhanh
Chỉ vì có vầng trăng nghìn thu đó
Sông nước nghìn thu trăng cũng nghìn thu
Chỉ vì có vầng trăng nghìn thu đó
Mà trên đời có sinh tử biệt ly.

Và:

Nỗi cô đơn trong giàu sang nhung lụa
Khiến lệ trào trên khóe mắt ngây thơ
Mưa dập gió vùi nào ai người tưởng nhớ
Nhan sắc phai tàn rồi duyên sẽ qua đi
Còn màng chi vinh hoa phú quý
Tỉnh rượu rồi đây đâu phải là nhà
Nỗi cô đơn trong giàu sang nhung lụa
Khiến lệ trào trên khóe mắt ngây thơ
Nơi gác tía lầu son sao lạnh lẽo
Tình duyên rồi sẽ theo gió ra đi
Còn màng chi vinh hoa phú quý
Tỉnh rượu rồi đây đâu phải là nhà
Lệ tuôn trào nào ai người tưởng nhớ

Câu chuyện chị em họ Triệu kết thúc rồi cũng là lúc nhà tiền Hán hạ màn. 15 năm sau loạn Vương Mãng, Hán Quang Vũ Đế Lưu Tú quật khởi lật nhà Tân, giành lại giang sơn cho họ Lưu và lập ra Đông Hán. Bánh xe lịch sử chuyển dời, nhà hậu Hán ra đời, truyền thêm được 200 năm nữa mà kết thúc là giai đoạn “Tam Quốc Diễn Nghĩa” mà không ai không biết.

Nguồn: http://www.icouple.sg/blog
[right][size=1][url=http://congdongso.com/threads/5012-Tho-va-Nhac-Trung-Hoa-trong-phim.html?p=12488&viewfull=1#post12488]Copyright © Cộng Đồng Số[/url][/size][/right]
 

Nhận xét